Monday, April 29, 2013

Chúng mình.


 


Trời Dallas rực xanh màu đặc biệt

Hào quang tỏa sáng trai Việt tài hoa

Tôi lính trận của biển mặn rừng già

Anh không gian cỡi phong ba bão táp

Lướt đạn thù một vòng quây nhẹ đáp

Thân tàu anh đạn thủng nát nhiêu nơi

Bốc tôi lên từ bờ suối chân đồi

Thang dây móc ngắm mây trời gió lộng

Kéo lờ lửng qua nương lúa ruộng đồng

Qua những khúc sông bập bềnh xác chết

Anh khô xăng đạn tôi đã bắn hết

Chí dủng mảnh lực kiệt đành xuôi tay

Anh gục đầu khép lại những đường bay

Tôi gảy súng dù rách ngay chiến địa

Cuộc chiến tàn trong tiếc thương mai mỉa

Oan nghiệt chất chồng thấm thía nhức đau

Thương kỹ niệm thương bãi đáp đợi tàu

Thương cánh quạt xé mây tung sỏi đá

Cuộc bể dâu mỗi người chia mỗi ngả

Tìm lại nhau nơi đất lạ xứ người

Siết chặt tay miệng cười mắt ngấn lệ .

Chúng mình về Dallas ngập yêu thương .

72 Ngôn Nguyễn

No comments:

Post a Comment